Bài viết ở thời điểm năm 2018
Mấy tháng trước, mình vừa trả xong vốn vay sinh viên, đang tiếp tục trả nợ của gia đình do ngày xưa mẹ mình bị ung thư phải vay rất nhiều tiền để chữa trị. 2 năm trước mình mới ra trường đi thêm cho các trung tâm tiếng Anh thì thu nhập đâu đó hơn được 10 triệu một xíu cho một công việc full-time. Giờ thì mình đi dạy cho khách sạn, công ty và tự dạy riêng, thu nhập đâu đó từ 20-30 triệu tùy vào số lượng lớp mình dạy. Dù những gì mình đang làm rất bấp bênh, tại tháng nào bị bệnh không dạy được thì thu nhập sẽ rất thấp, không hề có bất kì phúc lợi, hay bảo hiểm từ phía công ty nào, đôi khi mình cảm thấy rất áp lực vì không hề có con đường thăng tiến rõ ràng như bạn cùng lứa, mình vẫn cảm thấy rất biết ơn công việc hiện tại. Mình có sự chủ động về thời gian, thu nhập cao hay thấp đều phụ thuộc vào năng lực của mình, mình phải chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình thay vì đổ thừa môi trường, sếp hay đồng nghiệp thế này thế kia.
Mình gần 24 tuổi nhưng mình vẫn chưa từng có bạn gái, vì mình CHỌN dành phần lớn thời gian cho giáo dục và sự nghiệp. Mình phải học thêm thật nhiều cái mới, kĩ năng mới, tích lũy thêm nhiều kinh nghiệm hơn nữa là những gì mình suy nghĩ trong suốt mấy năm qua. Dạo này nhiều chuyện xảy ra quá nên đôi khi mình chợt quên mất tại sao mình cố gắng thật nhiều lúc đầu, đôi khi để cho những cái khó khăn nhỏ nhặt làm nản lòng.
Năm 20 tuổi, mình đẩy băng ca của mẹ đi cấp cứu chạy khóc như một đứa con nít, khóc vì bất lực không có đủ tiền để mẹ mình được vô loại thuốc tốt hơn, khóc vì cảnh mẹ mình bệnh giai đoạn cuối mà còn không được nằm trên giường bệnh mà phải chải chiếu nằm trong phòng, vì bệnh viện quá tải. Chưa bao giờ mình ý thức rõ ràng về đồng tiền đến thế, mình đã từng thề với bản thân là sau này nhất định phải thật bản lĩnh để đủ năng lực chăm sóc và bảo vệ được cho người thân, gia đình và bạn bè của mình. Vậy mà gần đây vì một số khó khăn mà mình chợt quên mất lời hứa với bản thân.
“Tốc độ thành công của bạn nhất định phải vượt qua tốc độ già đi của bố mẹ.”
Life update in 2020
Manny ở hiện tại đang cảm giác rất may mắn và biết ơn vì được làm một công việc mà mình đam mê, mang lại giá trị cho cộng đồng, và được mọi người công nhận. Mình đã đủ khả năng chăm sóc cho gia đình của mình, không còn trăn trở quá nhiều như những ngày mới ra trường nữa. Tuy nhiên không vì vậy mà tớ mất đi động lực làm việc và học tập. Hơn bao giờ hết tớ biết mình muốn gì và cần làm gì để đạt được ước mơ của mình. Có lẽ tớ đã trưởng thành và già dặn hơn rất nhiều, bình tĩnh hơn trong cách đương đầu với khó khăn và thử thách. Hẹn gặp cậu sớm nhé Manny tuổi 30.


Life update in February 2021
Lần thứ 2 đẩy băng ca cho người thân đi cấp cứu lúc nửa đêm, kí ức và cảm giác sợ hãi năm 2 đại học bỗng ùa về. Nếu như năm đó mình chẳng biết làm gì ngoài khóc oà lên khi đẩy băng ca của mẹ, thì lần này mình đã nén được nước mắt, bản lĩnh hơn cùng với em gái lo cho bố.
Sáng nay mình nhận được tin là bố bị nhồi máu cơ tim đang nhập viện ở bệnh viện Bà Rịa, mình và em gái lập tức xuống và sắp xếp xe cấp cứu để bố nhập bệnh viện tim TP. HCM. Rất may mắn được sự giúp đỡ của một chị bác sĩ học trò cũ nên đã nhanh chóng đặt xong stent đầu tiên (theo bs nói là sẽ phải đặt ít nhất 1 hoặc 2 stent nữa sau 1 tuần nữa). Đây là điều mình biết ơn nhất với nghiệp dạy, nhờ nó mà mình có thêm bao nhiêu người em, người bạn, anh chị lớn khác luôn sẵn sàng giúp đỡ mình.
Thấy cảnh người nhà bệnh nhân trải chiếu giăng mùng nằm ở hành lang bệnh viện một lần nữa làm cho mình nhớ tới khoảng thời gian đau thương của mẹ mình ở bệnh viện Ung Bướu 8 năm về trước. Cái tình của người đồng cảnh ngộ với nhau thật đáng quí, có người cho em mình cái chiếu với chai soffell để bôi chống muỗi chợp mắt xíu. Tấm chiếu mình đã tặng lại cho một cô tầm tuổi mẹ mình, nhìn các cô ở tuổi này mà còn vất vả như vậy cảm giác rất thương.
Mình vẫn luôn ngưỡng mộ sinh viên Y Dược và các bác sĩ, y tá, cũng như đội ngũ y tế. Nghe họ giải thích bệnh tình của bố, mình càng hiểu thêm áp lực công việc của họ, nhất là rủi ro về pháp lí. Con đường trở thành y bác sĩ của các bạn thực sự quá gian nan, mình xin phép được đồng hành giảm giá trực tiếp vào các khoá học của mình trong thời gian sắp tới, bạn chỉ cần nhắn tin mình là Manny ơi e là sinh viên ngành y dược, bất kì lĩnh vực nào liên quan tới y tế. Thực sự người dân tụi mình hiện tại cần rất nhiều hơn nữa những con người tài giỏi như các bạn.
Saigon 21.02 1 đêm dài ở hành lang bệnh viện tim TP. HCM. Lúc viết những dòng này không hiểu sao nước mắt tự rơi.
Life update in March 2021
Thay mặt gia đình, mình chân thành cảm ơn tình cảm của bạn bè, anh chị, gia đình 2 bên nội ngoại đã gửi lời hỏi thăm tới bố mình trong đợt nhập viện vừa qua. Hiện tại, bố mình đã đặt xong stent số 2, sức khỏe đã ổn định, còn nhánh còn lại bác sĩ sẽ tiến hành can thiệp bằng thuốc.
Chân thành cảm ơn bác sĩ Diễm Trang viện tim mạch TP. HCM, dù e chỉ may mắn được dạy chị một thời gian ngắn, nhưng chị lại hết lòng giúp đỡ, sẵn sàng nghe điện thoại tư vấn cho bố em lúc 1h sáng. Không có chị thì có lẽ tụi em đã không đưa bố nhập viện kịp thời được như vậy.
Thông qua trải nghiệm lần này, gia đình ngoài việc được quí nhân giúp đỡ, bản thân mình cũng đã học được nhiều điều quí giá và trưởng thành hơn.
Đêm đặt stent đầu tiên, lúc bác sĩ tư vấn cho tụi mình tình trạng hiện tại của bố, vì mặt mình và em mình quá non, nên bác sĩ đã hỏi là gia đình mình còn người lớn không, có lẽ bs lo tụi mình không lo được tiền viện phí.
“Gia đình có lo được tiền viện phí không?”
“Có ạ”
2 tiếng này có lẽ là điều mà phận làm con như tụi mình tự hào nhất trong những năm qua. Không có niềm vui nào hơn việc có thể mang lại những điều tốt nhất cho người thân của mình. Trước đây mình không làm được điều tương tự cho mẹ, đây là một trong nỗi dằn vặt lớn nhất của bản thân mình trong nhiều năm qua. Vì lí do này, mà mình đã có sự chuẩn bị về mặt tài chính từ rất lâu; rất may chi phí lần này chỉ dừng lại ở hàng trăm triệu.
Mình đã tưởng mình đã chuẩn bị rất kỹ và lường trước tất cả mọi thứ, thực tế lại một lần nữa chứng minh mình sai. Cuộc sống luôn không biết trước được điều gì sẽ xảy ra. Nếu lần vừa rồi số tiền lên tới hàng tỷ thì mình cũng sẽ chưa biết sẽ lo liệu thế nào.
Cám ơn những người bạn, những người anh và chị đã ngỏ lời giúp đỡ em về mặt tài chính dù em chưa mở lời.
Mình tin là trải nghiệm lần này sẽ làm cho sự kiên cường về mặt cảm xúc (emotional resilience) của bản thân sẽ tăng lên một bậc. Nhất định sẽ phải bản lĩnh hơn để lo được cho người thân và bạn của mình.

HI Manny, mình biết Manny qua các video của bạn trên Youtube. Dù chưa một lần gặp, vẫn thường theo dõi những chia sẻ của bạn. Mình rất cảm động khi đọc bài chia sẻ của bạn, và học được từ câu chuyện của bạn.Khó khăn khiến chúng ta mạnh mẽ hơn và là cơ hội để trau dồi những phẩm chất tốt đẹp Manny nhỉ. Cảm ơn Manny vì những chia sẻ rất chân thật và ý nghĩa